VỀ VĂN HOÁ UỐNG RƯỢU
"Rượu tuy không màu nhưng có thể nhuốm đen tâm trí con người."
Câu nói ấy thật thâm thúy, bởi rượu không chỉ là thứ chất lỏng vô tri, mà còn là một chất xúc tác bộc lộ bản chất con người, làm lộ rõ những phẩm chất hoặc thói xấu tiềm ẩn.
Ban đầu, rượu đến như một cầu nối, khơi mở những câu chuyện và làm mềm đi khoảng cách giữa con người. Một vài chén rượu đầu tiên thường là thời điểm mọi người giữ được phong thái nhã nhặn, từ tốn. Nhưng rồi:
Đến chén thứ ba trở đi, rượu bắt đầu chiếm lĩnh thần trí.
Lúc này, ngôn từ mất kiểm soát, người uống bắt đầu tranh nói, tranh thắng, và cả bàn tiệc trở thành nơi hỗn độn của những tiếng cười, tiếng cãi vã, và những câu chuyện thiếu đầu thiếu đuôi.
"Không uống là khinh người, không uống là không tôn trọng." Những câu nói quen thuộc này dường như đã trở thành "luật bất thành văn" trên bàn nhậu. Nhưng thực chất, đó chỉ là một dạng áp đặt cảm xúc, thiếu tinh tế và không tôn trọng cá nhân.
Nâng chén rượu nhưng đổ đi, rót sang chén khác, giả vờ uống rượu để qua mặt. Những hành vi này không chỉ làm mất đi sự chân thành, mà còn thể hiện tư duy tiểu nông, khôn lỏi.
Người xưa chia ra ba hạng người khi uống rượu, phản ánh mức độ trưởng thành trong ứng xử và phẩm chất:
Tiên Tửu
Là những người biến rượu thành cảm hứng, dùng nó để sáng tạo thơ ca, văn chương hoặc nảy ra những ý tưởng ý nghĩa.
Họ uống để thăng hoa, không phải để đắm chìm.
Hợi Tửu
Uống vừa đủ, sau đó nghỉ ngơi, tránh gây phiền hà đến người khác.
Họ coi rượu như một cách thư giãn, không để nó điều khiển mình.
Cẩu Tửu
Uống mất kiểm soát, hành xử vô văn hóa, gây rối loạn và làm tổn thương người khác.
Đây là hạng người khiến rượu trở thành nguồn gốc của bi kịch.
Văn hóa uống rượu không xấu, thậm chí rượu từng là biểu tượng của những buổi tiệc tao nhã và gắn kết tình người. Nhưng khi rượu bị lạm dụng, nó trở thành thứ phá hủy các giá trị xã hội:
Tư duy ép rượu, ép tình: Thể hiện sự áp đặt, thiếu sự tôn trọng cá nhân.
Uống để ganh đua, chứng tỏ bản thân: Phản ánh sự thiếu tự tin và chiều sâu văn hóa.